Oan gia thành người tình, kệ chứ, liên quan gì tới em trai, em gái. Mặc dù trước mặt mọi người thì cãi nhau ầm ĩ, sau lưng lại yêu nhau tới chết đi sống lại…
Hà Dật buột miệng nói: “Đối với người khác phải thật, đối với mình càng phải thật”. “Cô ta như thế mà cũng gọi là thật?”- Hà Phàm hừ mũi. Hà Dật lắc đầu: “Anh, anh sai rồi. Nhìn một người có thật hay không không thể nhìn bề ngoài được, mà phải nhìn vào tấm lòng của người ta”. Hà Phàm nhìn khuôn mặt ngốc nghếch của em trai, trong ánh mắt có cái gì nuối tiếc. Bên tai vang lên một tiếng chuông cảnh báo, cậu nhóc này đã rơi vào biển tình rồi.
Tác giả: Văn Vũ. Tốt nghiệp một trường đại học công lập, , là một cô công chúa nhỏ trong nhà. Bình thường khi rảnh rỗi tôi thường thích viết tản văn, hoặc một vài câu chuyện tình yêu mà mình thích. Tôi thích mơ mộng, gần đây mới viết xong một cuốn tiểu thuyết, rất vui vì tay nghề của mình đã lên cao nhiều.