... Đưa tay tạm biệt hằng bé, nó bước nhanh ra khỏi sân bay và vẫy tãi.
- Phiền anh đưa tôi đến địa chỉ này.
Đẩy tờ giấy cho lái xa, nó khép chặt mi, ngả người ra phía sau.
Thời gian vỗn chưa bao giờ biết ngừng lại dù chỉ là một tích tắc, bản năng của nó là gõ nhịp và cuốn tất cả trôi cùng mình, nó lấp liếm những vết thương, hong khô những giọt nước mắt và thổi bay những miền kí ức xưa cũ về vô cực khiến những mảng đen đớn đau của quá khứ không thể ngáng chân bất kì một ai.